Tôi sinh ra trong gia đình khá giả nhưng có lối sống khá giản dị. Từ khi lớn lên tôi chỉ mong cưới được người chồng yêu thương, biết chăm sóc mình là đủ rồi, chẳng cần phải giàu có cao sang. Sau khi ra trường, bất chấp sự phản đối của bố mẹ, tôi quyết tâm cưới L. Anh rất đẹp trai, hiền lành và gia cảnh không tốt lắm. Với tôi, chỉ cần tình cảm của hai đứa bền chặt thì mọi khó khăn đều vượt qua, hơn nữa, bố mẹ tôi có tiền của, chẳng nhẽ ông bà lại để tôi sống một cuộc sống vất vả.
Đám cưới được diễn ra theo ý của tôi, tôi dặn bố mẹ không thách cưới vì sợ nhà trai tự ái lép vế hơn nhà vợ. Trong hôn lễ, bố mẹ còn cho tôi 500 triệu làm của hồi môn, bố mẹ tâm sự chỉ mong tôi hạnh phúc vui vẻ, không phải hối hận với những gì mình đã lựa chọn.
Nhà chồng còn hai em đang tuổi ăn học, kể từ khi cưới nhau về, thấy hoàn cảnh nhà chồng khó khăn, tôi không tính toán gì mà bỏ tiền nuôi hai em ăn học. Tiền ăn uống trong nhà tôi lấy lương đưa cho mẹ chồng lo toan, tôi chỉ giữ lại một ít để chi tiêu vặt. Nói chung, tôi hi sinh nhiều vì nhà chồng, tôi nghĩ họ cũng là gia đình của mình nên chẳng tiếc thứ gì.
Đổi lại, hàng ngày mẹ chồng giúp tôi mọi việc, tôi hầu như chẳng phải làm việc gì, đi làm về là có cơm nước ăn ngay. Tôi nghĩ bụng, tuy nhà chồng không giàu có nhưng sống với họ tôi cảm thấy cũng hài lòng.
Chỉ có điều, tôi thấy mẹ chồng chi tiêu các bữa cơm hàng ngày rất tiết kiệm, gần một tháng nay bà thường chỉ nấu rau cho tôi ăn. Vì công việc của tôi đi làm về muộn nên thường ăn cơm sau một mình, mọi người ở nhà hay ăn trước. Tôi hỏi thì bà bảo dạo này thịt cá đắt, hơn nữa ăn chay sẽ tốt hơn cho sức khỏe. Thương mẹ chồng cứ phải lo toan tài chính, căn ke chi tiêu trong nhà nên tôi cũng không ý kiến gì.
Thực chất tôi chưa quen với việc ăn chay nên rất thèm những bữa ăn hải sản ở nhà ngoại nấu. Một hôm vào cuối tuần chồng đi công tác, nhân dịp này tôi về chơi nhà ngoại. Trước khi về, tôi gọi điện cho mẹ nấu những món ăn tôi yêu thích. Xin phép mẹ chồng đi thăm mẹ ruột, mẹ chồng vui vẻ lắm bảo tôi cứ thoải mái, ở bên đó mấy hôm cũng được. Tôi cũng dự định ở lại cho đến khi chồng đi công tác về tôi mới về.
Tôi đi đến nhà mẹ đẻ ăn cơm xong, lục túi mới nhớ ra tôi để quên ví ở nhà chồng. Nghĩ chạy xe khoảng 20 phút cũng nhanh nên tôi quay trở về nhà chồng lấy ví, vừa bước vào của, tôi thấy trong nhà mọi người cười nói rất to. Bước vào, tôi nhìn thấy trên bàn ăn toàn đồ ăn ngon, thịt cá hải sản không thiếu thứ gì. Tôi hơi choáng vì rõ là mẹ chồng nói dạo này thực phẩm tăng giá nên chi tiêu phải dè chừng, thậm chí bà không mua thịt cho tôi ăn.
Chào hỏi xong tooi lặng lẽ lên phòng lấy ví rồi rời đi về nhà mẹ đẻ. Tối đến, tôi cứ suy nghĩ mãi, không hiểu sao mẹ chồng lại đối xử với tôi như vậy. Tôi có nên hỏi thẳng mẹ chồng hay là không đưa tiền ăn nữa tự chợ búa cơm nước? Bao lâu nay tôi hết lòng vì nhà chồng, chẳng nhẽ lại nhận thiệt thòi như vậy sao?