Mọi người thường nói đi lấy chồng sợ nhất là gặp phải cảnh mâu thuẫn mẹ chồng nàng dâu. Ngày trước, khi còn độc thân, tôi đã nghĩ chắc do người ta nói quá lên thế chứ đâu phải nhà ai cũng thế đâu. Nhưng sau khi kết hôn thì tôi mới thấm thía và hiểu ra không phải bỗng dưng mà mọi người lại nói ra những câu như thế.
Chồng tôi xuất thân ở nông thôn, điều kiện gia đình không được tốt lắm, trong khi tôi thì ở một thị trấn phồn hoa và lại là con gái duy nhất trong gia đình nên được bố mẹ cưng chiều như trứng mỏng. Mặc dù có sự chênh lệch khá lớn về hoàn cảnh sống nhưng tôi chưa bao giờ có ý nghĩ coi thường gia đình và xuất thân của chồng cả. Nhưng đúng là môi trường sống khác nhau sẽ ảnh hưởng rất lớn tới suy nghĩ cũng như tính cách của con người.
Khi mới kết hôn, mẹ chồng đã đến ở cùng vợ chồng tôi một tuần. Tuy chỉ sống cùng nhau khoảng thời gian ít ỏi nhưng tôi đã kịp nhận ra quan điểm sống giữa tôi và mẹ chồng khác nhau hoàn toàn, và đó là nguồn gốc gây ra những xung đột giữa chúng tôi.
Vợ chồng tôi có tổng lương hàng tháng khoảng 30 triệu. Tôi tự nhận mình là người khá thoáng trong vấn đề chi tiêu, càng kiếm được nhiều thì tôi lại càng tiêu mạnh tay hơn. Vì là một người thích mua sắm và cũng khá chú ý đến việc ăn uống nên khi đi siêu thị tôi sẽ mua rất nhiều đồ. Mỗi lần mẹ chồng đi cùng, bà sẽ không ngừng càm ràm về vấn đề mua sắm vô tội vạ của tôi và sau đó là những câu cửa miệng kiểu như “con tiêu pha gì mà hoang phí thế hay con vung tay quá trán như vậy, nếu sau này có việc thì lấy đâu ra tiền”.
Những lúc như vậy, tôi lại cảm thấy rất khó chịu, tiền mình làm ra mà không được chi tiêu theo ý của mình thì thử hỏi làm gì có ai không tức cho được? Cũng may mẹ chồng chỉ ở lại có 1 tuần, nên tôi cố gắng gượng chịu đựng.
Tháng trước, mẹ chồng nói muốn đến thăm cháu nội. Nghĩ đến quãng thời gian ở cùng trước kia khiến tôi rùng mình sợ hãi, nhưng dù sao bà cũng là bề trên nên tôi không thể từ chối được. Vừa mới ở cùng chúng tôi được 3 ngày, mẹ chồng đã chỉ trích cách tiêu tiền của tôi. Mặc dù khó chịu thật đấy nhưng tôi lại không muốn làm mất lòng mẹ chồng nên đã nỉ non tâm sự và nhờ chồng góp ý với mẹ. Nhưng không ngờ anh lại hùa theo: “Cuối cùng cũng có người có thể kiểm soát em” khiến tôi tức phát điên.
Mẹ chồng đã sống cùng chúng tôi một tháng mà chưa thấy bà ý kiến về quê. Sốt ruột quá tôi đành hỏi dò xem ý bà ra sao, nhưng dường như bà không muốn đi chút nào nên tôi cũng chỉ đành ngậm ngùi chờ đợi.
Hôm đó, khi tôi trở về nhà với mấy túi quần áo mới trên tay, mẹ chồng nhìn thấy và bà lại bắt đầu cằn nhằn. Nói thật là lúc ấy tôi không thể kiềm chế được lời nói cũng như hành động của mình nữa. Mọi người hãy thử tưởng tượng cái cảm giác mình đang hí hửng, vui sướng khi mua được món đồ ưng ý nhưng lại bị người khác nói này nói kia làm tụt hết cảm xúc, giống như bị dội cho gáo nước lạnh vào người ấy, nó bực mình như nào.
Vì thế, tôi chẳng giữ kẽ nữa mà thẳng thừng đối đáp với mẹ chồng: “Con tiêu tiền của mình thì có gì sai, con tự biết điều chỉnh kinh tế trong nhà, mẹ không cần phải lo hộ cho con đâu. Đây là nhà của con, con muốn làm gì thì làm, nếu mẹ thấy không thoải mái thì có thể về quê ạ!”.
Sau khi nói ra những lời ấy, tôi cảm thấy mình có phần hơi quá đáng. Tôi sợ nếu mẹ chồng kể chuyện này ra thì chồng sẽ giận tôi lắm. Khi còn đang suy nghĩ xem nên xin lỗi bà thế nào cho khỏi ê mặt thì mẹ chồng lại mỉm cười tỏ vẻ không hề tức giận, sau đó bà lấy trong túi ra một bọc tiền, rồi nói với tôi: “Trong này có 100 triệu, mẹ đưa cho con coi như tiền phòng mẹ ở đây, như vậy chắc không bị đuổi đi chứ?”.
Mặc dù mẹ chồng đưa 100 triệu nhưng tôi đâu đám cầm tiền của bà, trái lại tôi còn cảm thấy bà rất cao tay vì đã phủ đầu tôi trước về chuyện ở chung. Nghĩ đến cảnh sống chung với mẹ chồng sau này mà tôi áp lực quá. Tôi có nên nhờ chồng can thiệp, để bà hiểu ý mà về quê không? Trong thâm tâm tôi chưa bao giờ nghĩ mình sẽ chối bỏ trách nhiệm báo hiếu cha mẹ nhưng tôi cảm thấy mình không thể hòa hợp được với mẹ chồng.
Chúng tôi mới ở cùng nhau có một vài tháng mà tôi đã không chịu nổi rồi, nếu tình trạng này cứ kéo dài thêm, tôi sợ mình sẽ lại điên lên và không làm chủ được lời nói của mình mà khiến tình cảm mẹ chồng nàng dâu sẽ ngày một đi xuống mất. Xin mọi người hãy cho tôi lời khuyên, tôi nên làm gì bây giờ!