Mẹ chồng cho rằng tôi hám căn nhà duy nhất của họ, tôi liền vào phòng cầm ra 5 tờ giấy khiến bà chê’t lặng

Vấn đề muôn thuở mẹ chồng nàng dâu luôn khiến chị em đau đầu, tôi không may cũng ở hoàn cảnh đó.

Vợ chồng tôi lấy nhau 4 năm, có cô công chúa đáng yêu, chồng hơn tôi 6 tuổi, cả hai làm việc ổn định trong cơ quan nhà nước. Gia đình chồng thuần nông, còn gia đình tôi làm tự do, cha mẹ đều có hạnh phúc riêng. Tôi may mắn được học và có việc làm sớm. Đó cũng là điều tự hào nho nhỏ của tôi vì đã vượt qua khó khăn để tự lập, không dựa dẫm vào ai. Tôi có mức sống bình thường nên mức lương đủ sống và có khoản dành dụm khi cần.

Bố mẹ đẻ cho tôi một căn nhà, 3 năm sau, cả gia đình chồng kéo đến ở cùng |  Tin tức Online

Sau đám cưới không lâu, mẹ chồng nói ý tứ rằng con dâu về đừng ham tài sản nhà chồng. Tôi im lặng. Sau đó bà đặt chuyện nói với mọi người là tôi thủ thỉ kêu bà giao hết tài sản cho mình. Khi biết chuyện, tôi giận và cãi cho ra lẽ vì không nghĩ bà đặt điều trơ trẽn đến thế và không muốn im lặng như chấp nhận. Dĩ nhiên bà chối và bắt lỗi tôi hỗn hào. Điều vô lý như vậy mà nhiều người vẫn tin và có thành kiến về tôi. Chồng biết và đứng giữa, không góp ý gì với cha mẹ anh, chỉ khuyên tôi nên nhịn vì phận mình làm con. Tôi vừa buồn chồng cũng vừa thông cảm cho anh vì tính anh hiền, ít nói, không thích tranh cãi. Trong lời nói của ông bà, tôi biết họ khi dễ bên nhà mình vì không có kinh tế, gia đình lại không trọn vẹn. Tôi rất khó chịu nhưng cũng không muốn lời qua tiếng lại dù nhà chồng không quá giàu có, ông bà tích cóp cả đời được căn nhà khang trang ở quê. Có phải vì vậy mà họ sợ tôi hám căn nhà, chứ không phải tôi yêu thương con trai họ dù lấy anh tôi không được gì hết, còn mang tiếng. Tôi ngày càng xa cách, chỉ nói những việc cần thiết và chỉ làm đúng trách nhiệm, không còn nhiệt tình như trước.

Còn vô số điều bà đi bêu rếu về tôi nhưng tôi không còn buồn hay ngạc nhiên nữa. Điều tôi băn khoăn là có nên dứt khoát ra riêng trong khi chồng là con trai lớn phải ở với cha mẹ? Tính anh hiền nhưng cũng cộc, tôi thấy anh rất có trách nhiệm, biết san sẻ việc nhà, sẵn sàng chăm sóc con để vợ nghỉ ngơi… và nhiều ưu điểm khác. Chỉ có điều anh kẹt giữa cha mẹ và vợ con nên không chắc chắn việc dẫn vợ con ra riêng cho thoải mái và ít va chạm. Ông bà tuy khó và nói xấu sau lưng con dâu nhưng rất thương yêu cháu nội. Điều này làm tôi thấy an ủi một phần. Tuy nhiên tôi lo ở chung lâu ngày dài tháng càng phát sinh nhiều vấn đề hơn, ông bà vốn dĩ không thương nên làm gì cũng không vừa ý. Cứ ít lâu lại nghe thấy điều bà nói xấu về tôi. Tôi sợ đến lúc không nhịn được nữa và mọi chuyện trở nên tồi tệ, lúc đó người khổ nhất là con mình. Tôi nên làm thế nào đây? Xin anh chị cho tôi lời khuyên chân thành. Xin cảm ơn.