Đợt này vợ tôi có bầu nhưng bị doạ sảy suốt nên tôi bắt cô ấy nghỉ việc ở nhà dưỡng thai. Chẳng biết mẹ tôi chăm con dâu ra sao mà ngày nào vợ cũng nhắn tin than thở bà khó tính, nhưng tôi chẳng tin.
Vợ chồng tôi cưới nhau được 5 năm. Tôi làm công trình ở xa nhà nên để cô ấy sống chung với mẹ. Mỗi lần đi làm về đã mệt mỏi lại nghe vợ cằn nhằn chuyện mẹ chồng khó tính hay soi xét con dâu tôi càng căng thẳng. Còn mẹ tôi thì lại trách:
“Con đi làm xa thế, vợ con cũng đi suốt ngày thôi. Mẹ thấy nó váy vóc điệu đà, phấn son các kiểu liệu mà đưa tiền đây mẹ giữ cho, không có đồng nào nó đem đắp hết vào thân mới sáng mắt ra”.
Tôi nghe mẹ nói cũng có lý nên chẳng đưa tiền cho vợ nữa mà nhờ mẹ giữ. Mẹ tôi nghỉ hưu rồi chỉ ở nhà thôi nên bà cầm tiền đi chợ, chăm lo cho cả nhà thì hợp lý hơn.
Tôi luôn thấy mệt mỏi khi phải đứng giữa mối quan hệ giữa mẹ và vợ. (Ảnh minh họa)
Từ lúc vợ tôi có bầu có dấu hiệu doạ sảy thai nên tôi bắt cô ấy nghỉ việc ở nhà dưỡng thai. Chẳng biết mẹ tôi chăm con dâu ra sao mà ngày nào vợ cũng nhắn tin than thở bà khó tính, nhưng tôi chẳng tin vợ. Lần nào về cũng thấy mẹ tất tả đi chợ, một mình nấu nướng. Con dâu có xuống bếp thì bị bà quát lên nhà nằm chỉ chờ ăn thôi.
Không những thế, mâm cơm nào mẹ tôi nấu cũng đầy đủ dưỡng chất, thịt cá đầy đủ, toàn những món bổ dưỡng cho người mang thai. Bà còn làm riêng chim quay, gà tần mang tận phòng cho vợ tôi ăn. Thấy mẹ hết lòng chăm con dâu thế, tôi càng nghĩ vợ không biết sống phải đạo làm dâu, õng ẹo, làm mình làm mẩy.
Cũng vì thế, không ít lần tôi thẳng thừng quát cô ấy:
“Em đúng là sướng quá hóa không biết điều. Nhìn người ta kia kìa, cũng đi làm dâu không những không được mẹ chồng phụ giúp gì còn bị mắng suốt ngày mà họ vẫn vui vẻ, hiếu đạo với nhà chồng đó. Còn em đúng là đã không biết điều còn hỗn với mẹ là không xong với anh đâu đấy”.
Bị tôi mắng nhiều, vợ dần thay đổi, ít cằn nhằn hơn. Nhưng có lần tôi bất ngờ về nhà không báo trước đã chứng kiến từ đầu đến cuối cảnh mẹ bưng bát cháo lõng bõng nước dằn lên bàn cho vợ mình:
“Mời chị ăn đi rồi lấy sức mà hớt lẻo với chồng là tôi bạc đãi con dâu. Con tôi mù quáng, tin vợ quá nên tôi mới khổ. Chị đúng là không được nước gì, tiền làm ra ít hơn chồng, được ở trên đất nhà chồng, nhà cửa không phải lo mà vẫn không biết điều.
Tôi nói thẳng cho chị biết, sở dĩ tôi không muốn mẹ con tôi mâu thuẫn nên những ngày con trai tôi ở nhà tôi phải nhẫn nhịn mà chăm sóc, phục vụ chị. Chị muốn ăn ngon, mặc đẹp thì tự kiếm nhiều tiền, tự làm lấy”.
Tôi bất ngờ về nhà không báo trước đã chứng kiến từ đầu đến cuối cảnh mẹ đối xử với vợ, lúc đó mới ân hận. (Ảnh minh họa)
Trước những lời đay nghiến của mẹ chồng, vợ tôi chỉ biết cúi đầu dạ vâng. Còn tôi đứng ngoài mà tim gan thắt lại vừa thương vợ, vừa giận bản thân trước nay đã quá vô tâm, chưa một lần biết dùng 2 tai để nghe và phân biệt việc đúng sai giữa vợ với mẹ.
Hiểu rằng không thể im lặng được, tôi đi thẳng vào trong phòng, cầm bát cháo lõng bõng chỉ có vài hạt gạo với mấy cọng hành rồi bảo mẹ:
“Vợ con bị dọa sảy thai, người mệt mà sao mẹ lại nặng lời với cô ấy thế. Với lại cháo này, người khỏe còn khó ăn, người ốm nghén ăn sao nổi. Mẹ bận không chăm được vợ con thì cứ để con chăm cô ấy”.
Nói rồi tôi đi nấu luôn nồi cháo khác cho vợ. Mẹ tôi nhận ra thái độ không bằng lòng của con trai nên lẳng lặng đi ra. Sau hôm ấy, tôi ngồi nói chuyện nghiêm túc với mẹ để thay đổi định kiến của bà về con dâu. Đồng thời quyết định dành nhiều thời gian chăm sóc vợ hơn để mong vợ trải qua thai kỳ này an toàn.