Có lẽ không chỉ riêng em mà nhiều người hẳn cũng rất sợ cảnh mẹ chồng nàng dâu. Nói thật với các chị, từ nhỏ đến lớn, em ở nhà chẳng phải đụng tay vào việc gì. Bố mẹ sinh được 4 người con thì 3 anh trai, có mỗi mình em là con gái út. Mà bố em thì chiều con gái lắm. Thành ra, ông chỉ bắt em lao đầu vào học, còn việc cơm nước hay dọn dẹp thì không bao giờ phải đụng tay.
Khi lên đại học, em cũng đã chuẩn bị cho mình một tâm thế phải tự lập. Nhưng bố mẹ không muốn em ở trọ nên đã mua một căn chung cư rồi để em và rủ chị họ sống cùng. Thế là suốt mấy năm trời, đồ ăn của em đều do chị ấy nấu. Thi thoảng về sớm, em chỉ nhặt cho chị ấy mấy cọng rau hoặc có chăng là cắm giúp nồi cơm thôi. Vì vậy mà đến tận ngày lấy chồng, em vẫn có kinh nghiệm sống là số 0 tròn trĩnh.
Chính vì không biết làm việc nhà nên em rất sợ phải sống chung với mẹ chồng. Nói gì thì nói, nhiều người đảm đang tháo vát hết phần thiên hạ, thế mà về một nhà, vẫn cơm không lành, canh không ngọt với mẹ chồng đấy thôi. Vậy nên ngay khi được chồng cầu hôn, em đã nói thẳng:
“Tính em dễ lắm, sao cũng được. Có điều, em không thích ở với mẹ chồng đâu. Vừa phức tạp mà lại bất tiện nữa. Em thích độc lập tự do hơn”.
Hồi ấy bố chồng em còn sống nên chuyện này khá đơn giản. Ông bà cũng không muốn sống cùng con cái sớm nên đồng ý để bọn em mua nhà ra riêng. Thế là vấn đề mẹ chồng nàng dâu của em được giải quyết gọn nhẹ. Em không phải ở chung. Thay vào đó, cứ cuối tuần, vợ chồng em sẽ về ở thứ 7 và chủ nhật. Đến tối chủ nhật thì lại lên đồ để về nhà. Mỗi lần như thế, mẹ chồng em lại gói ghém đồ ăn để các con mang đi. Kể ra thì mẹ chồng em cẩn thận lắm các chị ạ. Biết con dâu không giỏi nội trợ, lại suốt ngày gọi đồ nên bà cứ nấu sẵn đồ ăn rồi cấp đông. Hôm nào cuối tuần bọn em về, bà sẽ đóng thùng cho bọn em ăn dần trong một tuần.
Em về làm dâu được hơn một năm thì biến cố xảy ra. Bố chồng em qua đời vì đột quỵ. Đối với mẹ chồng em mà nói thì đây đúng là cú sốc vô cùng lớn. Mấy lần về quê, thấy mẹ cứ ủ dột, chồng em lo bà sẽ suy nghĩ rồi xảy ra chuyện nên mới bàn bạc:
“Hay mình đón mẹ lên ở một thời gian? Dù sao thì em cũng sắp sinh rồi, có mẹ ở gần vẫn tốt hơn là không chứ. Với cả những lúc này, mình mà không gần mẹ thì gần ai, bố mẹ chỉ có mỗi anh là con trai thôi mà”.
Chồng đã nói vậy rồi, em đành phải nghe theo chứ biết sao được. Mặc dù trong lòng, em cũng lấn cấn nửa muốn nửa không. Lâu nay đang tự do, thích ăn gì thì ăn, thích làm gì thì làm, bây giờ có thêm mẹ chồng, em cũng thấy bất tiện lắm chứ. Có điều hoàn cảnh đã như vậy rồi, em muốn thay đổi cũng chẳng được.
Thế là đợt ấy, mẹ chồng em bắt đầu lên sống cùng. Thời gian đầu thì hai mẹ con khá hợp tính nhau. Nhưng đến khi em sinh xong, hai người mới có nhiều mâu thuẫn. Em thì nuôi con theo khoa học, chẳng bao giờ kiêng cữ gì cả. Con được nửa tháng, em đã muốn bế con đi siêu thị chơi. Mẹ chồng thấy vậy thì nhất quyết không cho, bà cứ bảo ra đó gió máy rồi vi khuẩn, chỉ sợ cháu ốm thì khổ. Thế là em phải kiêng cho con ra ngoài đúng một tháng. Chưa kể về vấn đề ăn uống, mẹ chồng em cũng kỹ lưỡng lắm. Ăn gì có nhiều sữa, ăn gì mất sữa, bà đều thuộc lòng vanh vách nên cứ thế nấu cho em ăn. Nhiều món em có thích đâu, nhưng mẹ chồng nấu ra rồi, em không ăn cũng chẳng được.
Lâu dần, em thấy ngột ngạt vô cùng. Thế là đợt vừa rồi, nhân lúc mẹ chồng về quê, em mới nói khéo:
“Nhà nhiều việc thế này, mẹ cứ đi đi về về thì bất tiện lắm. Thôi, con bé cũng được 3 tháng rồi, con tự chăm được. Mẹ cứ về lo việc nhà đi ạ”.
Biết ý của em, mẹ chồng cũng gói đồ rồi về quê luôn. Mẹ chồng vừa về, em đã bắt tay vào công cuộc tìm người giúp việc. Tiền thì trả cao hơn thị trường nhưng vẫn chán lắm các chị ạ. Người ta không phải máu mủ của con mình nên có ai chăm sóc kỹ càng đâu. Không tìm được giúp việc, em cũng đau đầu vì việc nhà cứ dồn hết lên mình. Chồng thì đi làm cả ngày, bảo giúp vợ nhưng cũng chỉ phụ được ban đêm chứ mấy.
Chưa đầy một tháng mà em đã thay đến 5 người giúp việc rồi. Cô nào lúc mới đến cũng xông xáo nhanh nhẹn, vậy mà bắt tay vào việc thì không bằng một nửa của mẹ chồng em. Thế mới thấy, mẹ chồng em khỏe và nhiệt tình thật. Hôm qua em có gọi cho mẹ chồng, nói bà xong việc thì lên chơi. Nhưng mẹ chồng em chẳng mặn mà lắm, còn bảo cứ tìm giúp việc cho thoải mái, ở nhà bà bận nhiều việc, không biết bao giờ mới lên. Nghĩ lại thấy mình sai lầm quá. Biết thế này, em đã chẳng khó dễ để bà về quê. Bây giờ nên làm gì để mẹ chồng em chịu quay lại đây các chị?
News
Chồng liệt nhưng vẫn cưới vợ xinh, cứ đều đặn mỗi đêm vợ anh vẫn hí hoáy làm chuyện ấy, một năm sau nhận lấy trái ngọt
Đúng là trời không phụ lòng người, chỉ 1 năm sau cả 2 người được hưởng trái ngọt, minh chứng cho tình yêu đích thực. […]
Sau khi chồng mất, đều đặn mỗi tháng tôi nhận được 7 triệu tên người gửi là chồng mình, thấy lạ tôi âm thầm điều tra thì ch-ết đ-iếng với bí mật đằng sau
Khi biết được sự thật tôi hận anh vô cùng, tôi cũng hận bản thân mình sao lại quá nhu nhược thế này. Tôi và […]
‘Con thấy bố hì hục dưới gầm giường cả tiếng đồng hồ rồi…’, tôi tá hỏa t;ông cửa thì thấy cảnh tượng n-óng mắt người nhìn của chồng và cô hàng xóm
Nếu hôm nay không nghe con kể lại sự việc tôi không biết rằng người chồng mình tin tưởng còn ngoại tình đến bao lâu […]
Chồng cũ tái hôn, tôi đến dự còn tặng hẳn 1 cây vàng rồi ghé vào tai nói nhỏ đúng 1 câu, chưa nghe hết hắn đã tái mặt, ôm hết tiền mừng cưới đưa cho tôi
Trái đất tròn lắm, anh ta tưởng cắt đứt mọi liên lạc thì mọi chuyện sẽ chấm hết sao? Số tôi vất vả kể từ […]
Kí đơn ly hôn chưa ráo mực, chồng cũ đến tận nhà đòi 50 triệu tiền sính lễ, bố tôi tuyên bố một câu cực ‘chất’ khiến anh ta tái mặt chuồn thẳng
Trước mặt bố mẹ tôi, anh đốp chát thẳng thừng, nằng nặc đòi đủ 50 triệu. Anh nói tôi giờ chẳng còn là vợ anh […]
Đến thăm bố mẹ chồng cũ, họ đưa tôi thùng sữa đem về cho cháu nhưng vừa mở ra, tôi đã ngây ngốc vì những thứ bên trong
Tôi kinh ngạc nhìn thứ nằm gọn bên trong thùng sữa, cảm giác nghẹn đắng dâng lên tận cổ. Khi vợ chồng tôi ly hôn, […]
End of content
No more pages to load